Ngày xửa ngày xưa, có một Cư Sĩ tại gia, chàng đọc kinh Phật rất nhiều, nghe kinh giảng tả về Đức Phật, đam mê , quyết tâm đi tìm gặp Phật để diện kiến .
Sau bao tháng ngày trèo non vượt suối đi về phương tây, gian nguy hiểm trở... Chàng vẫn chưa tìm gặp được vị Phật giống như chân dung trong Kinh đã diễn tả.
"Thân Phật sắc vàng, cao một trượng sáu, đầy đủ ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp, hào quang chói sáng. "
Một hôm đến một sườn non, chàng CƯ SĨ tình cờ gặp một Thiền Sư râu tóc bạc phơ, cốt cách siêu phàm, mừng quá, chàng khẩn khoản:
- Thưa Ngài, ngài có biết Đức Phật đang ngự ở đâu không ?.. Xin chỉ dùm cho con biết.
Thiền Sư mĩm cười bảo,
- Ồ! Chỗ nào mà không có Phật... Trên quãng đường vừa vượt qua, chả lẽ con không gặp được vị Phật nào ư...
- Thưa Ngài, trên đường đi con đã từng gặp vô số người, nhưng đều là hạng phàm phu tục tử . Con chưa từng thấy người nào có được vài tướng tốt như trong KINH đã mô tả về Phật .
Thiền Sư nở nụ cười từ bi :
- Thí chủ thật không biết sao ? Thí chủ thật không biết hay không muốn biết : cái thân đầy đủ ba mươi hai tướng tốt và tám mươi vẻ đẹp, đó là một vị Thái Tử Ấn Độ xuất gia và đã viên tịch…và đã được thiêu thành tro và chư tăng đã chia nhau số tro đó, rồi xây tháp, cất chùa thờ cúng cả rồi ..... Họ goi là ..là..XÁ LỢi ...
- Thưa ngài, thế thì Phật chết rồi sao ?..
- Này- Thí chủ chớ có hiểu lầm, hiện giờ Đức Phật đang phân thân ở khắp mọi nơi, mọi cỏi. Ngài cũng mang thân tốt, thân xấu, tầm thường, cao quý hay có khi bệnh tật như chúng sinh vậy. Sao ! ! Thí chủ có còn muốn gặp Ngài nữa không...?
- Thưa thiền sư, dù bất cứ với hình dáng nào, nếu đích thật là Ngài thì con vẫn vô cùng khát khao chiêm ngưỡng.
- Nếu thế, để ta chỉ dẫn cho thí chủ nhé... Thí chủ hãy quay trở về nhà , trên đường về nếu thí chủ gặp được một người NỬ già nua, da nhăn nheo bởi năm tháng chờ mong, nhìn thí chủ rơi lệ và ôm chầm lấy thí chủ, nghẹn ngào thì người đó chính là một hóa thân của Đức Phật. Hãy tôn kính , hảy thương yêu , hảy cúng dường vị Phật ấy như trong kinh đã dạy, tất cả những gì thí chủ có được.
Như mở tấm lòng, chàng cư sĩ hối hả quay trở về. Suốt quãng đường dài, chàng không gặp được Đức Phật nào mà hình dạng như thiền sư diễn tả.
Quá chán nản, chàng đi thẳng về nhà. Trời đã khuya, qua khe cửa ánh đèn leo lét, một bà mẹ vẫn còn chong đèn ngồi mong con. Chợt nghe tiếng con gọi cửa bà mừng quá, rơi lệ, nghẹn ngào , tất tả chạy ra mở cửa đón con.
Nhìn thấy mẹ tiều tụy, nước mắt chảy dài trên đôi má nhăn nheo, ôm chầm lấy mình nghẹn ngào… con…con ….con của Mẹ. Chàng CƯ Sĩ nước mắt lưng tròng, chợt GIÁC NGỘ, quỳ xuống ôm lấy chân mẹ nghẹn ngào….MẸ…MẸ ….MẸ của con…, thoáng một lúc, người cư sĩ ngước nhìn lên chợt thấy Mẹ đẹp rạng rở, dịu hiền, hào quang tỏa sáng….Mẹ..Mẹ…MẸ… ĐỨC PHẬT QUAN THẾ ÂM ĐẠI TỪ ĐẠI BI hóa thân… Mẹ ơi vì VÔ MINH con mãi đi tìm kiếm Phật trên non trên núi .. và nay con đã thấy, đã thấy Phật tại đây, ngay bây giờ… TRONG NẢO TRÍ.
kt.tt.
No comments:
Post a Comment